Những
tiếng kêu đòi sự thật.
Cách đây hai mươi năm vào 6 giờ sáng ngày
10/7/1968 tại thôn An Giang xã Mỹ Đức (Phù Mỹ) một người đàn ông là cơ sở cách
mạng bị bắn chết bằng hai phát súng xuyên từ lỗ tai bên sang lỗ tai bên kia.
Người đó là ông Dương Ngọc Chánh. Ông Chánh chết vì là điệp báo cho địch nên bị
cách mạng trừng trị! Người dân thôn An Giang chỉ được nghe những lời giải thích
ngắn gọn như vậy. Và thời gian cứ thế trôi đi, có lẽ nhiều người còn sống ở đây
đã quên rồi, nếu sau giải phóng cả chục năm trời không nghe những tiếng kêu
thống thiết của vợ, con ông Chánh qua hàng mấy chục tờ đơn xin minh oan. Xin làm
rõ sự thật, gửi đi khắp mọi nơi.
“Tôi Nguyễn thị Cầu, vợ ông Dương Ngọc
Chánh. Vợ chồng tôi đều là cơ sở cách mạng từ năm 1956. Ai nói chồng tôi là điệp
báo cho giặc? Ai nhân danh cách mạng mà giết chồng tôi? Các cấp giải nổi đau mấy
chục năm nay cho gia đình chúng tôi. Hãy cho biết chứng cứ nào buộc tội oan
chồng tôi là điệp báo”
“Tôi là Dương Minh Toàn, sinh ngày 10/10/1968. Mẹ
tôi nói với chúng tôi rằng: Ba con là cán bộ cách mạng bị kẻ xấu giết hại, rồi
Đảng sẽ minh oan cho ba con. Thưa các anh, các chị, cái chết của cha tôi đè nặng
lên đầu chúng tôi hai mươi năm nay, chúng tôi mong cấp trên điều tra, xem xét
làm rỏ sự thật về cái chết của cha tôi. Chỉ vì cái chết chưa rõ ràng của cha tôi
mà tôi không được cấp bằng tốt nghiệp, không được phân công công tác. Xin hãy
tìm sự thật giúp gia đình chúng tôi…”
“Thưa các anh ở tòa soạn báo Nghĩa
Bình, tôi là Dương Minh Trị công tác tại Sở Y tế, thoát ly từ năm 1972. Từ lâu
mẹ tôi nói cha tôi bị kẻ xấu nhân danh cách mạng giết oan vì mối tư thù. Trái
tim của người đàn bà suốt đời theo cách mạng có chồng bị giết đã nói như vậy vì
bị tiếng là con của một tên phản động bị cách mạng trừng trị, tôi và các em tôi
vào đời với bao vất vả, đắng cay, cứ mỗi lần xin đi học, đi thi, vết thương đau
lại bị xói lên đau nhói, tái tê. Tin lời mẹ tôi, tôi đã tìm hiểu về cái chết của
cha tôi và thấy có nhiều uẩn khúc. Mong các anh góp một tiếng nói để làm sao tìm
ra được sự thật này. Một sự thật dù thế nào đi nữa cũng làm chúng tôi thanh thản
hơn…”
Quay lại cái chết của ông Dương Ngọc Chánh.
Vào ngày
10/7/1968 ông Nguyễn Ngưu là phó công an xã Mỹ Đức bảo tôi và đồng chí Mong
“đồng chí Mong cũng là vũ trang an ninh” đến nhà ông Dương Ngọc Chánh mời ông
Chánh đến gặp ông Ngưu. Hai chúng tôi thừa lệnh đến nhà mời ông Dương Ngọc Chánh
về giao cho ông Nguyễn Ngưu cùng ngày. Sau khi giao xong, ông Ngưu bảo hai chúng
tôi đi chổ khác để ông làm việc với ông Chánh; một hồi lâu hai chúng tôi trở lại
nghe hai người đang cãi lộn, ông Ngưu bảo chúng tôi đi chổ khác. Việc hai người
cải nhau chúng tôi không biết rõ.
Đêm ngày 16 tháng 7 theo lệnh của ông
Ngưu, tôi và đồng chí Lanh đưa ông Chánh vào trong núi, ông nói “trên đường đi
có tình huống gì xảy ra phải xử lý ngay và ông có nói nhỏ với đồng chí Lanh điều
gì tôi không nghe rõ. Khi đi, đồng chí Lanh cầm mối dây đi kế tiếp, tôi đi sau.
Đến vườn nhà ông Khinh (xóm Tịnh Hậu thôn An Gaing), lúc bước qua rào kẽm gai
ông Chánh ngã xuống vì bị vướng rào. Liền lúc đó, đồng chí Lanh bắn hai viên CKC
vào đầu ông Chánh, ông Chánh chết ngay.
Lời xác nhận của tôi về cái chết
của ông Dương Ngọc Chánh hoàn toàn chính xác, đúng sự thật, có gì tôi xin chịu
trách nhiệm trước pháp luật Nhà nước. (Trích xác nhận của đồng chí Hồ Thành
Được, người thôn An Giang tham gia cách mạng từ năm 1964 nguyên cán bộ an ninh,
ủy viên thường vụ, xã đội trưởng xã Mỹ Đức trong chiến
tranh)
Sự đối nghịch giữa hai kết luận về một cái
chết.
Trên con đường đi tìm sự thật về cái chết đã hơn hai mươi năm
qua của ông Dương Ngọc Chánh chúng tôi đã gặp phải rắc rối. Sự khác biệt về kết
luận giữa hai cơ quan chức năng huyện Phù Mỹ trước cái chết của ông Chánh . Xin
trích lại phần kết luận:
Kết luận của Ủy ban Thanh tra huyện
Phù Mỹ ngày 8/2/1980 do đồng chí Lê Phúc Thoại ký: Cái chết của Dương Ngọc
Chánh, cha của Dương Minh Trị không có gì oan ức, vì Dương Ngọc Chánh là người ở
trong tổ chức của địch, được đồng bọ khai báo đã chỉ điểm đánh phá phong trào
cách mạng.
Kết luận trong bản chứng thực 1/3/1980 do đồng chí Võ Ngọc
Chánh, trưởng công an huyện Phù Mỹ ký đóng dấu: Về cái chết của Dương Ngọc Chánh
năm 1968 Nguyễn Ngưu là phó công an xã Mỹ đức đã bắt một lúc 12 người và lần
lượt giết hết cho rằng đây là vụ gián điệp, phản động. Lúc bây giờ tôi là cán bộ
an ninh tỉnh Bình Định, trưởng đoàn công tác tại Phù Mỹ, tôi đã trực tiếp xác
minh vụ này là do Nguyễn Ngưu tự bịa đặt rồi bắt lung tung chứ không có tài
liệu, chứng cớ gì gọi là sự hoạt động gián điệp hay phản động của những người bị
bắt.
Sự thật phải được gọi đúng tên, không nãn chí trước hai kết luận
trái ngược nhau . Chúng tôi tiếp tục đi tìm sự thật trên hướng
khác.
Tiếng nói của những người cùng thời.
Chung
quanh cái chết của ông Dương Ngọc Chánh, chúng tôi lần giở lại hàng loạt văn
bảng xác nhận của các đồng chí đã hoạt động cách mạng ở xã Mỹ Đức trong thời kỳ
này. Theo đồng chí Nguyễn Thanh Hùng nguyên ủy viên Ban an ninh xã Mỹ Đức, từ
tháng 7 năm 1967 cái chết của ông Chánh có nhiều vấn đề phức tạp do mâu thuẫn cá
nhân, không phải là do phản cách mạng, bị trừng trị. Đồng chí Lê Văn Đáng cho
biết, sau khi ông Chánh chết, đồng chí Đáng về làm Bí thư Đảng ủy xã, hỏi thăm
tình hình những người bị bắn chết thì thấy có trường hợp lầm lẫn, có trường hợp
do mâu thuẫn cá nhân, trong đó có ông Dương Ngọc Chánh. Theo đồng chí Nguyễn
Ngọc Phách, cán bộ Công ty vật tư tổng hợp tỉnh, người tham gia hoạt động cách
mạng từ năm 1961, là người cùng thôn với ông Dương Ngọc Chánh: Ông Chánh là cơ
sở cách mạng. Vào tháng 7 năm 1968, trong cuộc họp chi Bộ tại nhà đồng chí
Phách, ông Ngưu có xin ý kiến bắt ông Chánh vì cho ông là điệp báo. Chi bộ không
nhất trí. Tuy Vậy ngày 10 tháng 7 năn 1968, ông Ngưu cứ cho người đến bắt và mấy
hôm sau bắn chết ông Chánh (nói ông chạy). Đồng chí Phách và một số đồng chí
khác cho biết, ông Nguyễn Ngưu có thoát ly từ năm 1961 sau đó xuống núi đầu hàng
giặc. Sau này, khi thấy phong trào lên cao lại tham gia công tác và được kết nạp
đảng tháng 2/1968. Trong thời gian làm phó công an xã Mỹ Đức, ông Ngưu đã lợi
dụng chức quyền bắt giết, cướp tài sản của nhiều người, gây phẫn uất trong nhân
dân. Năm 1970 Nguyễn Ngưu bị kỷ luật cũng do những tội trên. Chính đồng chí
Phách là người đi bắt ông Ngưu và chủ trì cuộc họp kỷ luật ông Ngưu. Việc ông
Chánh bị giết là cũng do mâu thuẫn giữa ông và ông Ngưu.
Chúng tôi còn
được nghe nhiều người là dân thường có những người là cơ sở cách mạng, đều quê ở
Mỹ Đức kể những chuyện “tày đình” mà Nguyễn Ngưu lợi dụng danh nghĩa cách mạng
hoành hành ở Mỹ Đức.
Sau đó, chúng tôi mở cuộc tiếp xúc với các đồng chí
ở công an tỉnh.
- Đề nghị các đồng chí cho biết, ông Chánh có phải là
điệp báo và cái chết của ông có phải do ông bị cách mạng trừng trị
không
- Đây là vụ án phức tạp, chúng tôi chưa kết luận được, xin hẹn
thời gian nữa. Nhưng ý kiến cá nhân tôi, chỉ còn một phần trăm cuối cùng cần
phải xác minh thêm, đến nay không có cơ sở để nói ông Chánh là điệp báo “ ý kiến
của một cán bộ phòng PA 15 công an tỉnh”
Một số đề
nghị.
Những tài liệu chúng tôi đang nắm (và chắc chắn một số cơ quan
chức năng cũng có) cho thấy rằng đây là một vụ án lớn cần được đầu tư làm rõ sự
thật dù chỉ 1% nghi vấn, chúng tôi đề nghị không nên để người bị giết oan, hơn
nữa người đó đã từng là cơ sở cách mạng vì lẽ hậu quả của nó tác hại dai dẳng
đến thế hệ con cháu họ.
Chúng tôi đề nghị các cơ quan chức năng tỉnh,
huyện, xã và cán bộ nhân dân địa phương hết sức giúp đỡ để làm sáng tỏ vụ án
này.
Em Dương Minh Toàn chỉ vì cái chết của cha chưa được làm sáng tỏ
(hồi đó em Toàn đang trong bụng mẹ) mà không được ngành giáo dục chuyên nghiệp
cũ phân công công tác. Trong khi đó mẹ em là cơ sở cách mạng, một người anh theo
cách mạng từ năm 1972, một người anh khác đi bộ đội hy sinh ở chiến trường
Campuchia. Đề nghị ngành giáo dục sớm can thiệp ngay cho em Dương Minh Toàn được
cấp bằng tốt nghiệp và nhận công tác.
Báo Nghĩa Bình số 1531 ngày 21/3/1989 Doãn Quân
No Comment